--------------------------
“Nơi chúng tôi đến, chặng đường chúng tôi đi, mọi thứ chúng tôi nhìn thấy, khoảnh khắc chúng tôi cảm nhận, khoảng lặng để chúng tôi suy tư, nụ cười chúng tôi trao gởi, nhịp cầu chúng tôi bắt nối, tình thân được thắt chặt. Mọi thứ quá đỗi tuyệt vời.
2 ngày 1 đêm, khoảng thời gian không dài nhưng đủ để mỗi người trong chúng tôi cảm nhận được nhiều điều. Dù đường đi trơn trợt lắm gian nguy nhưng chúng tôi biết rằng Chúa vẫn ở cùng và đồng hành trong mọi nơi chúng tôi đi.
Từng tấm lòng, từng nụ cười, với lòng nhiệt huyết, và tinh thần sẵn sàng đã kéo chúng tôi lại gần hơn. Khoảnh khắc giúp chúng tôi tìm lại thấy chính mình. ĐẾN với buôn làng, đến với người katu tôi nhận ra rằng cuộc sống thật sự ý nghĩa khi chúng ta được nhìn cuộc đời qua lăng kính thật, trải nghiệm thật và hành trình chúng ta đi. Đường đi sẽ không khó nếu chúng ta chọn đúng hướng đi và lối đi tốt.
Cuộc sống bình di, con người chân chất, nu cười hạnh phúc của những người nơi đây mang lại cho tôi sự bình yên đến lạ. Những tiếng hát, những nụ cười giòn giã của em thơ khiến lòng tôi nóng cháy. Thật sự phước hạnh từ Cha Thiên Thượng đã được ban ra và tuôn đổ tại nơi này
Quay trở về trong sự nuối tiếc nhưng thật sự thỏa lòng vì cơ hội mà Chuá ban cho để chúng tôi tỏ bày tình yêu thương với những con người nơi đây. Chắc chắn đây sẽ là chuyến đi tuyệt vời nhất và không bao giờ quên được.
Đường lên katu 12-13/12/2015”
Bởi Chi Diệp Huỳnh
--------------------------
"Trở Về Từ Katu…!!
Tôi có dịp đồng hành cùng nhóm thanh niên Tin Lành trong chuyến đi thăm con cái Chúa ở tại Hội Thánh A Chôm II (vùng đông bào dân tộc Katu) do anh Nam Phương làm trưởng đoàn. Thự sự chuyến đi này mang lại cho tôi nhiều cảm xúc, cảm xúc ấy đủ mạnh để tôi viết ra những dòng này….Trước khi chưa bắt đầu cuộc hành trình, tôi biết đến Hội Thánh Katu qua những lần Hội Đồng Bồi Linh, được gặp và chào hỏi, tôi không hề biết đến cuộc sống của người dân nơi đây.
Nhóm của chúng tôi bắt đầu cuộc hành trình lúc 12h trưa, phương tiện của chúng tôi là những chiếc xe máy, chúng tôi chở áo quần cũ, và 35 phần quà bao gồm tất, bao tay, mũ len, bánh kẹo, sữa..đi cùng. Đoạn đường mà chúng tôi phải đi khoảng 80 km và 20 km là đoạn đất dốc, lầy lội với hàng hàng lớp lớp bùn. Chúng tôi đi trong khó khăn lầy lội có, dốc đồi cao có nhưng trong lòng mỗi chúng tôi đều có một cảm xúc khó tả được. Đến nơi, đập vào mắt tôi là ngôi Nhà Thờ Chúa nằm trên một đồi dốc cao khoảng 7m. Có những em thiếu nhi, ấu nhi đứng trước cổng, nhìn các em như đang vui chào đón chúng tôi vậy.
Hôm ấy là thứ 7, 5h chiều là có buổi tiệc nhỏ Giáng Sinh dành cho những cụ ông, cụ bà vui mừng Giáng Sinh. Chúng tôi dự tiệc với thịt con Mang do dân làng nơi đây thiết đãi. Tối đến chúng tôi cùng dự nhóm với các cụ và những phần quà cũng được trao tặng đến các cụ, nhìn những nụ cười trên khuôn mặt các cụ, lòng chúng tôi ấm hẳn trong cái lạnh của vùng đồi núi. Các em thiếu ấu nhi cũng vậy, được sinh hoạt với đoàn chúng tôi và nhận được những vòng tay, bánh kẹo, các em như vui sướng, rạng rỡ trong cái hồn nhiên sẵn có khiến chúng tôi cảm động vô cùng. Trưa đến, những bộ quần áo cũ được soạn sẵn để cho những gia đình và các em nhỏ. Nhìn họ vui mừng khi cầm trên tay những áo quần ướm vào người làm chúng tôi quên đi những sự mệt nhọc. Sau đó chúng tôi rời Katu trong niềm lưu luyến…“ Chút gì để nhớ”…
Trở về với cuộc sống đời thường khi nhìn lại những tấm hình, những video và đặc biệt là MV “Lên Đường Đi” do nhóm chúng tôi thực hiện, trong tôi vẫn còn quanh quẩn đâu đây sự ấm áp, tình yêu Thương của biết bao con người ở Katu.
Cảm ơn những món quà mà các Anh Chị đã tài trợ cho nhóm chúng tôi trong suốt chuyến hành trình đến Katu. Nguyện Chúa ban phước trên các Anh Chị. Hy vọng các Anh Chị sẽ còn tiếp tục tài trợ cho những chuyến đi tiếp theo của chúng tôi đến Katu nói riêng và những đồng bào khác nói chung…."
Bởi Hoàng Hoà
--------------------------
Để xem nhiều hình ảnh hơn, click vào đây
Xem video, click vào đây
No comments:
Post a Comment